Ở nhà, mọi người hay gọi Na là: Na mắt híp. Vì mắt Na có một mí không phải hai mí như nhiều người.
Mỗi khi vui, bố thường kêu to: “Mắt híp ơi, múp míp ơi, chút chít ơi, lại đây bố thơm cái nào!”
Na sẽ phụng phịu một chút rổi cũng sẽ chạy đến ôm bố.
“Ê, mắt híp, mắt híp kìo!” Na ngơ ngứóc nhìn. À, hóa ra đó là tiếng gọi trêu
chọc của mấy bạn trong ngõ.
“Ừ, mắt híp tìn tịt ấy nhở”? – tiếng cười vong lên.
Na buồn lắm. Tại sao mắt mình lại không giống mọi người nhỉ. Na cứ ngồi
mãi ngoài vườn không muốn vào nhà.
Rổi Na ngổng lên nhìn. À kìa, trên cây xoài còn sót một quả xoài vàng ươm. No lấy cây chọc quả xoài. Chao ôi thơm phưng phức! Na muốn ăn
lắm nhưng No biết, ông nội thích ăn xoài. Ông bảo mỗi lồn ăn xoài từ cây
này là ông lại nhớ đến khu vườn. Bây giờ ông nằm một chỗ nên không thể ra thăm khu vườn.
Na đem xoài vào đốt ở đầu giường của ông.
Tối hôm đó, bố No ôm No chặt hơn, bố bảo: “No biết không, đôi mắt của
Na tỉnh tường thột đó, một quỏ xoời nằm sau tón ló mò Na cũng nhìn k
Bố yêu đôi mắt củo Ng lắm. Đôi mắt khiến cho bố dễ nhận ra Na, dù chở,
Na có đeo khẩu trang như siêu nhân đi chẳng nữa.” Ñ
Na cười chúm chím, hi hi, bố nói buồn cười quó. _.
Bố thì thẩm: “Đôi mắt Na như hình chiếc lá ấy. Ông nội bảo thế. Vì nhìn, :
vào đó, ông thấy cả khu vườn.”
Đôi mốt hình chiếc ló, thích quá, thích quá
Na nghe như tiếng lá cây rì rào, rì rào… ‘
Xem thêm: Có điều gì đặc biệt trong tên gọi của bạn