Tên gọi là thứ sẽ đi bên bạn đến suốt đời – Luôn có những điều đặc biệt trong cái tên của bạn và mọi người xung quanh

CẬU BÉ VỚI TÊN GỌI ĐẶC ĐIỆT

Một câu bé có tên là Ủng. Và bạn bè hay trêu chọc cộu vì cới tên đó.
“Ủng ơi Ủnggggg”… – các bạn kéo dài giọng mãi khi gọi.
“Này, sao cậu lại tên là Ủng. Nghĩa là một quỏ đã bị hỏng và không thể ăn
được nữo” – các bạn cười và hỏi Ủng câu hỏi ấy.
Ủng buổn lắm. Cậu ghét cái tên của mình đến nỗi không muốn đi đến
một chỗ nòo mới. Vì thế nào ở đó người to sẽ hỏi tên vỏ sẽ lại cười khi
nghe cậu giới thiệu.
Hôm ngy, Ủng đi ngủ cùng với thỏ Tiny. Đây là người bạn thôn của Ủng.
Cậu hay đặt thỏ ở bên gối nhưng giờ Ủng ôm thỏ vào lòng. Những giọt
nước mắt buồn bã khẽ rơi.
“Tiny ơi, tớ ước tớ sẽ tên là Bão. Một cơn bão to sẽ khiến mọi người sợ. Và
mọi người sẽ không dám coi thường tớ.”
sóng hôm sau, Ủng tỉnh dậy và thốy cửa sổ rung lên bổn bật. Ủng vừa
định xỏ chân vào dép thì cái dép cuốn lên bay tít vào góc nhà. Ủng cho
sách vở vào balo nhưng từng quyển vở lật ra từng trang, bay phần phật.
“Ôi chao, sao lại thế nhỉ Sao mình đi đến đâu mọi thứ lại quay tít mù thế
nhỉ.”
Đến lúc này, Ủng nhớ rơ điểu ước của mình tối qua. Ôi, điểu ước đõ thành
hiện thực rồi. Mình đổi tên thành Bão – mật cái tên thực sự mạnh mẽ.
Ủng đến trường. Nhưng vừa vào lớp, các bạn đã chạy tán loạn. “Ối ối, bão
kìa bão kìa!” Các bạn chỉ Ủng lúc này đang thònh một vòng cuộn tròn như
lốc xoáy lơ lửng giữo lớp.
“Là tớ đây! Bão đây!”
“Chúng tớ không quen cậu! Cậu ra đi!”
Ủng buổn bã ra khỏi lớp. Hôm đó Ủng phởi nghỉ học.
Tối hôm ấy, Ủng tiếp tục ước mình tên lò Boy – ổ một cói tên nghe rốt bay
bổng.
Và sáng hôm sau Ủng lại không thể lấy được séch vở vì cậu cứ boy trên
không.
Đến lớp, các bạn lại kêu ẩm lên: “Ô kìa, cói gì đang boy kìa, lạ quớ.”
Ủng kêu lên: “Tớ đây, Bay đây!”

Nhưng các bạn vẫn cứ chơi trò chơi của mình. Còn Ủng thì nhịn đói vì
không thể nào họ xuống bàn ăn được.
Ủng thực sự rốt buổn.
Tổi hôm đó, bố nằm cọnh Ủng và cả thỏ Tiny. Bố bảo: “Con có biết vì sơo
bố lợi đặt tên con là Ủng không? Hôm đó lò một ngày mưa tổm tõ vò mẹ
trở đợ sinh con. Bố cuống cuồng dắt mẹ bổng qua một con đường lấy lội
để vào bệnh viện. Con nằm trong bụng xem chừng như muốn ra lắm rồi
nên con chòi đạp và khiến mẹ đqu đớn. Rết khó khăn để mẹ có thể vượt
qua những vũng bùn trơn ướt nhẹp. Mẹ suýt ngõ, nước mắt trào ra. Mẹ
Sợ ngõ sẽ khiến con đau.”
Rồi bỗng nhiên một chú bé con từ đâu chạy tới. Chú bé chìa cho mẹ một
đổi ủng màu hồng và nói: “Cô ơi, cháu ở nhà phía đằng kia. Cháu thấy cô
đi khó quó nên cầm cho cô đôi ủng này. Cô đi vào cho khỏi trơn.”
Bố mẹ vừa vui vừa cảm động. Mẹ đi vào chân đôi ủng hồng và đi vào
bệnh viện.
Và khi con vừa ra đời. Bố mẹ muốn đặt tên con là Ủng để cảm ơn cậu bé
dễ thương và cũng mong con sẽ luôn an toàn, mạnh mẽ khi vượt qua
những khó khăn, như cách mình bước que những vũng nước ngày mưa.
“Ôi, thột là tuyệt vời!” Ủng thốt lên khe khẽ.
Ủng như thấy trước mắt mình đôi ủng hồng nhảy qua những vũng nước
mưa khiến chúng bồn lên thành những giọt li tỉ lấp lánh. :
Ủng yêu cới tên của mình quá! \
Nghĩ về ai đó có cái tên rất đặc biệt. Bạn có biết lý do vì sao họ lại
được đặt tên như vậy không?
Bạn đã từng thấy ai bị trêu chọc vì cói tên của mình chưa? Bạn nghĩ,
cảm xúc của người ấy khi đó thế nào?

Tiếp theo: Bạn thật sự đặc biệt theo cách của riêng mình 

Leave a Comment